Trong vài năm gần đây, giải Ngoại hạng Anh được thống trị bởi 4 câu lạc bộ là Manchester United, Chelsea, Arsenal và Liverpool. Các đội bóng này luôn ngồi ở top 4 của bảng và thi đấu tại Champions League theo từng thời điểm. 16 đội còn lại chỉ có thể tranh vị trí thứ 5 chứ đừng bao giờ mơ bước lên tốp 4.
Sự thống trị này không phải là điều gì đó phi thường bởi 4 người này đều có đủ khả năng và nguồn lực để trở thành những nhà thống trị của bóng đá Anh. Họ cũng chứng tỏ là đội ổn định nhất giải đấu và có thể phát huy tối đa những gì họ có.
Tuy nhiên, tôi lo lắng về sự thống trị này. Tôi e rằng bóng đá Anh sẽ mất đi yếu tố bất ngờ vì không đội bóng nào ở Anh có thể phá vỡ sự thống trị của họ. Bất kevin de bruyne michèle lacroix cứ khi nào 4 người này thi đấu, họ chắc chắn sẽ giành chiến thắng bởi chất lượng không ai sánh kịp. Chẳng hạn, thật khó để tưởng tượng rằng một đội như Watford có thể giành chiến thắng trước Chelsea. Khi đó, bóng đá sẽ mất đi yếu tố bất ngờ và cũng có khả năng mất đi tính hấp dẫn. Bóng đá có thể trở nên nhàm chán bởi vì chúng ta biết ai sẽ thắng trận đấu.
Cần phải làm gì đó để giữ cho bóng đá Anh luôn cạnh tranh và giải trí.
Một điều khiến 4 đội bóng này chiếm ưu thế là những cầu thủ chất lượng ngôi sao với mức lương đắt đỏ. Các đội bóng nhỏ không đủ khả năng mua những cầu thủ lớn với mức lương cao nên việc Watford không thể cạnh tranh với Chelsea hay Liverpool là điều dễ hiểu. Nếu các đội nhỏ hơn đủ khả năng chi trả cho những cầu thủ đắt tiền, thì rất có khả năng họ có thể chiến đấu với 4 đội hàng đầu đó. Có thể quy định giới hạn lương có thể thu hẹp khoảng cách này, giống như những gì họ đã làm ở NBA.